Dược Sư 0 Cấp
Phan_19
Người nọ bỗng nhiên quay đầu lại, sắc mặt tái nhợt, mang đến một cảm giác yếu ớt cho người nhìn. Đôi mắt màu xanh lộ ra sự ôn hòa cùng sạch sẽ. Rất khó tưởng tượng được là loại người này lại bị nhốt vào phòng giam số 07, nhìn hắn giống như một mục sư, cứu trợ đồng đội, hồi sinh đồng bạn.
Diệp Ly Ly nhìn những vết dơ màu đen trên vạt áo, cùng với khí đen nhàn nhạt giữa mi tâm hắn. Cô biết rõ người này không chỉ thuộc phe phái tà ác mà chức nghiệp cũng thuộc về hắc ám. Cũng bởi vậy, hơi thở hắc ám cùng với khí chất trong trẻo của hắn lại tạo ra một nét đẹp rất mâu thuẫn.
Mỹ nhân!
Xem như chuyến ngồi tù này cũng có giá trị!
Đám bang chúng Chúng Nhân Bang đều xem cô như bạn thân, đem hết kinh nghiệm tán gái vạn năm ân cần truyền thụ cho cô. Điều thứ nhất chính là bình tĩnh, sau đó là lạnh nhạt, đạm mạc. Cuối cùng phải giả vờ tư chất thanh cao giống như Minh Nguyệt Thiên Lý.
Giả vờ!
Nhìn vào đôi mắt xanh như ngọc bích kia, Diệp Ly Ly mỉm cười.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Cũng không coi là nhiều, cũng hơn hai mươi thôi.
Đủ hời hợt.
Người nọ xoay đầu, nhìn vườn mai bên ngoai, thanh âm lại càng hời hợt hơn:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đúng là không nhiều lắm.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
Phòng giam số 07 của thành Tác Đa Mã lại lâm vào không gian yên tĩnh một cách kỳ lạ. Ước chừng là đã đánh bài chán chê rồi, đám bang chúng Chúng Nhân Bang kia rốt cuộc cũng chú ý tới vị bang chủ đáng kính của mình.
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Bang chủ Không Phải đừng có sa sút tinh thần như vậy, mọi người bên ngoài đã sắp xếp hết mọi chuyện đâu vào đấy rồi!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Xem lão tử nè, chẳng lo lắng một chút nào!
[Phụ cận] Cửu Vỹ Hồ Ly: Đúng vậy! Người bên ngoài đã nói chúng ta cứ yên tâm ở trong này đi.
[Phụ cận] Cái Bang Ta đã đem hết trang bị có giá trị đưa cho hắn rồi, cho nên không cần lo lắng!
[Phụ cận] Thủy Lưu Hương: Tình huynh đệ cao thượng vĩ đại của chúng ta vốn dĩ rất khó lý giải!
[Phụ cận] Đại Lão Gia: Này! Đừng nhân cơ hội mà ăn gian!
Người nọ nhìn qua ngoài cửa sổ, thản nhiên nói:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Một đám con nít rất thú vị.
Khóe môi Diệp Ly Ly run rẩy.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thật ra thì trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống, Kỷ Nguyên Ma Pháp chắc chắn sẽ không để cho bọn họ muốn làm gì thì làm.
Người nọ bóp nát cánh hoa mai vừa bay vào phòng giam, chậm rãi quay đầu lại, nói tiếp:
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Cũng giống như Thế Giới Giang Hồ, trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống thì Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng từng trải qua những trận bang chiến thảm thiết. Thế nhưng, Kỷ Nguyên Ma Pháp lại không có nhân vật chính trực như Lam Kiều, cũng không có nhân vật hiểu rõ sức mạnh liên minh như Minh Nguyệt Thiên Lý, chỉ có chém giết, phản bội, ly gián, ngoài ra thì còn có “mỹ nhân kế” mê hoặc đám người chơi bất tài kia. Cái loại “nụ cười giai nhân” tàn sát hết đám người kia, quả thật là cực kỳ buồn nôn.
Sau lưng người nọ, hoa rơi như mưa.
Sự chán ghét tràn ngập hai đầu lông mày.
Diệp Ly Ly ngửi được hương vị của gian tình đen tối, lẳng lặng chờ đợi phản ứng của người nọ. Người chơi nho nhã ngược lại có mấy phần mạch văn nhiều hơn so với đám bang chúng kia, nếu đặt trong phong cảnh đêm trăng sáng ở Thế Giới Giang Hồ thì nhất định sẽ là cảnh quan rất đẹp.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Trò chơi này đã bị chướng khí mù mịt từ lâu rồi, rất nhiều người chơi già dặn kinh nghiệm không còn muốn vui đùa với những người mới nữa. Thực lực không đấu nổi thì thôi, ngay cả chấp nhận thua cũng không làm được sao? Đám già dặn kinh nghiệm kia, ai cũng nhao nhao đăng ký tài khoản ở Thế Giới Giang Hồ, nếu có cơ hội qua bên đó, hẳn là người quen của ta rất nhiều.
Diệp Ly Ly cảm thấy một chút nguy cơ.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đừng lo lắng, bọn họ đều là người nhiệt tình, yêu trò chơi, sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì đối với Thế Giới Giang Hồ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Vậy thì… trong bang chiến, ngươi sắm vai nhân vật gì?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Tàn sát.
Hắn ta cười đến thản nhiên.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Người chết trong tay ta cũng khoảng chừng hai hay ba trăm tên gì đó. Thần Vương - người chơi lợi hại nhất trong phe phái chính nghĩa, cũng vì vậy mà lâm vào giấc ngủ say. Hắn ta chắc cũng không ngờ mình lại vô tình bao che cho người chơi ở phe phái tà ác. Không biết bây giờ có phải là hắn đang dùng tiền nện vào mặt công ty Quỳnh Đạo Tư, mong ngóng từng ngày được thức tỉnh hay không.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Thú vị chính là, người mà hắn ta nâng trong lòng bàn tay lại là nhân yêu (1), ha ha. Hơn nữa, thừa dịp thời gian hắn ta ngủ say mà nhét thế lực của hắn ta vào danh nghĩa của mình, còn đá hắn ta ra khỏi bang hội! Đáng đời!
(1) Nhân yêu: Nam chơi nhân vật nữ.
Người nọ tuy cười, nhưng Diệp Ly Ly lại nhận ra giữa hai hàng lông mày của hắn mang theo bi ai nhàn nhạt. Hắn lại nghiêng đầu, né tránh ánh mắt của cô.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, ta cũng là bị đá ra. Giết kẻ lừa gạt, vong ân phụ nghĩa tính ra cũng hơn hai trăm người. Tính cả trước đó thì giá trị PK ước chừng cũng 500.
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Ta lựa chọn không bị bắt giam, đám người lừa gạt kia tụ tập người đến báo thù, sau đó bị đánh rớt cấp, rồi hối lộ NPC rời khỏi nơi đó để đến ngục giam của “thành tội ác” này.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: NPC còn có thể hối lộ?
[Phụ cận] Đồ Lục Giả: Đương nhiên, nếu người có giá trị đạo đức cao trong bang hội nộp tiền bảo lãnh.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: A?
Lúc này, phòng giam số 03 và 04 đối diện vang lên âm thanh sôi nổi.
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Lão đại Thính Tùng đến!
[Hệ thống] Người chơi Bánh Bao Nhân Thịt được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Tiểu Đệ Đệ được phán vô tội, phóng thích.
[Hệ thống] Người chơi Hắc Bạch Lưỡng Đạo được phán vô tội, phóng thích.
...
[Hệ thống] Người chơi Không Phải Dược Sư được phán vô tội, phóng thích.
Diệp Ly Ly đờ đẫn đứng trong lối đi nhỏ có những cánh hoa rơi lả tả, trên áo còn vướng rơm rạ chưa kịp phủi đi.
Khó trách đám nhóc kia không chút kiêng nể gì cả!
Thế nhưng, giá trị đạo đức là chuyện gì xảy ra? Lúc cô lật tìm hết tất cả chuyên mục cũng không thấy hạng mục này. Sau khi được tự do, cuộc sống sôi động của bang chúng Chúng Nhân Bang lại bắt đầu. Trong phòng giam không thể PK sinh tử, vừa ra ngoài liền đuổi đánh nhau thừa sống thiếu chết.
[Phụ cận] Hắc Bạch Lưỡng Đạo: Đánh bài là một hoạt động thử thách lòng cao thượng!
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Dám ăn gian lão tử!
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Giám thông đồng với bọn họ ăn gian ta!
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đừng tưởng rằng là huynh đệ của ta thì ta không dám chém, đám huynh đệ đáng khinh bỉ này!
Ồn ào náo động, Trúc Hải Thính Tùng đứng dưới gốc cây Lê, cánh hoa Lê rơi xuống lả tả, bám trên vai hắn.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Đi thôi.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: …
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: ?
Diệp Ly Ly bi phẫn khi nhìn thấy Trúc Hải Thính Tùng tội ác chồng chất mà vẫn có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Rõ ràng huynh giết người còn nhiều hơn ta!
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhờ nhận nhiệm vụ ẩn tàng.
Diệp Ly Ly vẫn bi phẫn như cũ.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thế còn Tài Lang?
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Cậu ta tổ đội với ta.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, hèn hạ, mặt dày, vô sỉ. Khoan đã! nhiệm vụ ẩn tàng? Nhiệm vụ gì?
Trúc Hải Thính Tùng mỉm cười.
Diệp Ly Ly lết đến, rất a dua, rất chân chó:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thính Tùng đại nhân, nói nghe một chút đi a ~~
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ là giúp Thuấn Đế loại bỏ những kẻ vô đạo đức, bất chính hay những người thấy chuyện bất bình không rút dao tương trợ gì đó trong nhân gian.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Chỉ cần người chơi có một chút không thuộc loại hình bình thường thì đều là đối tượng trong nhiệm vụ.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Để kết thúc nhiệm vụ thì phải đến núi Bình Tuyền Cửu Nghi, giết chết Nghiệt Long mà Thuấn Đế đã vây khốn trong kết giới. Tọa độ cụ thể là Cửu Nghi 23.66, giết được Nghiệt Long sẽ rửa sạch tất cả giá trị PK, trang bị không được mang theo bất kỳ thuộc tính hắc ám gì. Có thể quần ẩu nhiều người nhưng người nhận nhiệm vụ thì chỉ có một.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Sau khi nhận nhiệm vụ, người chơi trong phạm vi cho phép cứ giết một người sẽ tăng một giá trị đạo đức.
Một phút.
Mười phút.
...
Trúc Hải Thính Tùng kiên nhẫn giới thiệu nội dung nhiệm vụ ẩn tàng, ba mươi phút trôi qua.
Diệp Ly Ly cầm giấy bút trong tay ghi ghi chép chép cẩn thận, lại nghe Trúc Hải Thính Tùng nói tiếp:
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Thế nhưng, có một chuyện vẫn chưa nói.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Xin rửa tai lắng nghe.
[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Nhiệm vụ này chỉ có một lần duy nhất. Còn nữa, video là một công cụ có thể bán ra tiền, sau này nhớ phải ghi chép thông tin bằng video.
Diệp Ly Ly lệ rơi đầy mặt.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: ... Luyện chữ!
Mẹ nó! Bất luận thời điểm gì cũng không thể đắc tội Trúc Hải Thính Tùng, bất luận là bằng miệng hay bằng đao!
Q.2 - Chương 38: Những quả trứng màu
Diệp Ly Ly cuối cùng cũng được hưởng thụ đãi ngộ trở về từ nhà tù, bang chúng Chúng Nhân Bang lại càng có sự đồng cảm hơn đối với vị bang chủ đáng thương của họ. Không phụ mấy cái giá trị PK, nó góp phần tạo nên tính cách con người. Hai người Tài Lang cùng Trúc Hải Thính Tùng thì không tính, bởi vì bọn họ không thể được tính là nhân loại.
Một người giàu nhất Thế Giới Giang Hồ.
Còn một người là kẻ giết người nhiều nhất Thế Giới Giang Hồ.
Diệp Ly Ly tới tận bây giờ vẫn còn bóng ma đối với Trúc Hải Thính Tùng, cô nhìn bóng lưng của hắn mà nghiến răng nghiến lợi. Minh Nguyệt Thiên Lý từ bên trong đi ra, nhìn thấy bộ dạng cười nhạo bán của cô. Sau khi nghe rõ chân tướng, hắn nói một cách thản nhiên:
[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Hắn thiếu máu.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Sao cơ?
[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trong Thương Thúy Sâm Lâm có một loại quái vật, chỉ cần bị nó cắn thì máu sẽ chảy như rót.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Âm hiểm!
[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chỉ là chợt nhớ tới mà thôi.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Dối trá!
Minh Nguyệt Thiên Lý mỉm cười khiêm tốn, mái tóc đen vén nhẹ đễ lộ khuôn mặt tuấn dật đầy ôn hòa.
[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Quá khen! Quá khen!
Diệp Ly Ly đi về phía Thương Thúy Sâm Lâm, Minh Nguyệt Thiên Lý lấy lý do có việc gấp mà phân công cho Lật Phát Thanh trở thành hộ vệ của Diệp Ly Ly. Công việc này vốn dĩ là do Tài Lang giao cho Trúc Hải Thính Tùng làm trước kia, nhưng cuối cùng người nào đó không thể chịu đựng được sự mưu mô của Trúc Hải Thính Tùng nên đã loại bỏ hắn ta, đành phải miễn cưỡng dùng tới Lật Phát Thanh.
Lật Phát Thanh mặc chiếc áo khoác màu trắng chầm chậm mở đường phía trước, trong mắt mang theo sự vui vẻ, phảng phất như rất cam tâm tình nguyện. Tốc độ ra tay của hắn lại càng khiến cho Diệp Ly Ly phải lùi về sau vài bước, mỗi lần lại tưởng rằng hắn đang lấy quái vật ra để xả giận.
Diệp Ly Ly nhìn thân thủ nhanh nhạy của hắn, hỏi:
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Là chiến sĩ à?
Sát khí, thủ đoạn, hoàn toàn chỉ có chiến sĩ mới có.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Không phải.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Pháp sư?
Chiêu thức, hiệu suất, cũng đúng là chỉ pháp sư mới có.
Lật Phát Thanh đút tay vào trong túi áo khoác, cánh tay đang đánh liên tục cũng dừng lại.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Thật ra cũng gần đúng rồi. Ta là mục sư, Thế Giới Giang Hồ còn gọi là dược sư.
Quái vật xông đến trước mặt hắn đều bị đánh ngã xuống đất.
Yêu pháp! Tuyệt đối là yêu pháp!
Nào có dược sư nào lại trâu bò như vậy?
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Chị dâu cũng biết, thật ra chỉ cần có trang bị cực phẩm, muốn miểu sát kẻ mạnh hơn mình cũng không phải là không được.
Diệp Ly Ly gật gật đầu.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Thế nhưng lúc đối chiến với người khác thì ta lại thích dùng kỹ năng của chính mình hơn.
Lật Phát Thanh cười nhạt, nụ cười mang theo một chút nham hiểm, lại hoàn toàn không tương xứng với bộ dạng sạch sẽ của hắn.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Đúng rồi chị dâu, trong ngục giam chị có nhìn thấy người nào không?
Người?
Nhớ tới cái người tên gọi Đồ Lục Giả trong phòng giam cấp cao kia, Diệp Ly Ly bỗng nhiên dừng bước nhìn bóng dáng nhàn nhã của Lật Phát Thanh. Lật Phát Thanh quay đầu lại, mỉm cười đến ôn hòa.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Có một chút ân oán với hắn.
Diệp Ly Ly giật mình.
Lật Phát Thanh xoay người sang chỗ khác, phất phất tay nói tiếp:
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Cũng không phải chuyện gì to tát đâu. Chúng ta tiếp tục đi thôi, đến phía trước là có thể bắt được vài con quái rồi.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Cái kia...
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Sao vậy?
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Làm sao để bắt quái?
[Mật âm] Lật Phát Thanh: …
Trên đời này, chỉ sợ cũng chỉ có Trúc Hải Thính Tùng mới có thể ứng phó được với kiến thức có vấn đề của tân thủ Diệp Ly Ly. Bây giờ thì Lật Phát Thanh dường như đã hiểu vì sao Minh Nguyệt Thiên Lý không tự mình đi theo cô. Hắn lục trong túi đồ của mình rồi giao dịch {Mảnh lưới bắt quái} cho Diệp Ly Ly. Đang định quay đầu về thì đột nhiên từ sâu trong Thương Thúy Sâm Lâm bay ra rất nhiều chim chóc, rõ ràng bên trong đang có một trận ẩu đả kịch liệt.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Có người đang tới đây.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Là người của Chúng Nhân Bang!
[Phụ cận] Phong Tiếu: Bang chủ Không Phải! Bắt lấy!
[Phụ cận] Đại Lão Gia: Đừng để cho bọn chúng cướp được!
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đám mê trai kia, dựa vào cái gì mà dám tranh đoạt trứng màu với chúng ta chứ?
[Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Hình như… hình như là bọn họ bắt được trước thì phải.
[Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Lão Tam chết tiệt! Đừng có giấu đầu lòi đuôi!
[Phụ cận] Phong Tiếu: Nói tóm lại, bang chủ Không Phải mau bắt lấy!
Diệp Ly Ly vẫn còn đang thừ người thì một quả trứng lớn bằng lòng bàn tay sặc sỡ màu sắc đã bay tới. Một thân khinh công trốn chạy đã được luyện tốt, nhanh chóng bắt được quả trứng. Chỉ tiếc...
Lực lớn như vậy.
Theo ánh hào quang còn sáng hơn cả vàng, dung mạo Diệp Ly Ly bắt đầu thay đổi. Nếu Diệp Ly Ly có thể nhìn thấy màn hình lúc này thì cô nhất định sẽ nhìn thấy giá trị tướng mạo của mình đang thay đổi giống như lần đăng nhập đầu tiên sau khi hệ thống nâng cấp, đi nghịch với quá trình tự nhiên. Ngay cả Lật Phát Thanh cũng kinh ngạc, nụ cười nhạt trên môi cương cứng.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Cho dù là trứng màu cũng khác thường quá rồi, khó trách sao nó lại nổi tiếng như vậy.
Diệp Ly Ly chỉ nghe thấy âm thanh đinh tai.
[Hệ thống] Chúc mừng! Hệ thống trứng màu đã nâng giá trị tướng mạo của bạn lên trên 50%!
Lấy lại tinh thần từ trong ánh sáng vàng chói lọi, Diệp Ly Ly im lặng đến ngưng nghẹn. Thiết lập của Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng quá thối rữa, nếu là sài một cách vụng trộm thì không nói gì, đằng này lại trước mặt mọi người, há chẳng phải là lừa người đời lấy tiếng à?
Bang chúng Chúng Nhân Bang sôi trào!
[Phụ cận] Phong Tiếu: Bang chủ Không Phải! Làm sao lại tự dùng cho chính mình rồi?
[Phụ cận] Đậu Hũ Thối: Chúng ta còn định đưa cho lão đại Thính Tùng dùng đấy!
Diệp Ly Ly nghĩ rằng chắc tên Trúc Hải Thính Tùng kia cũng không cần thứ này đâu. Thế nhưng lại nghe bang chúng nói tiếp một cách bi phẫn:
[Phụ cận] Đại Bạch: Nếu là lão đại Thính Tùng hoặc lão đại Tài Lang dùng thì giá trị tướng mạo có lẽ sẽ bị giảm xuống dưới 50%, vậy thì mấy muội muội kia có thể bỏ qua hai người họ mà theo bọn ta rồi!
[Phụ cận] Khắp Thiên Hạ Ta Đẹp Trai Nhất: Nếu để cho Minh Nguyệt Thiên Lý dùng cũng được!
[Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đúng đấy! Lúc đó nhìn xem hậu cung mê trai của hắn còn có thể mê hắn nữa hay không!
Diệp Ly Ly thật sâu thừa nhận, đang định nói cái gì lại bỗng nhiên mở to mắt.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Tài Lang? Tài Lang từng dùng hệ thống trứng màu?
Tướng mạo hiện tại không phải là của Tài Lang.
Lật Phát Thanh nhìn thấy khuôn mặt như bị mê hoặc liền biết rằng vẫn chưa biết đặc tính của hệ thống trứng màu.
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Hệ thống trứng màu có thể khiến cho giá trị tướng mạo của người chơi tăng lên hơn 50%, nhưng đôi khi nó cũng có một chút mâu thuẫn với người chơi. Nếu nhân vật nào hoàn mỹ hơn so với người thật bên ngoài thì sẽ là một chuyện rất phức tạp đấy! Thế cho nên người chơi sử dụng trứng màu sẽ có lúc tăng lúc giảm đi giá trị tướng mạo của mình.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …
[Mật âm] Lật Phát Thanh: Đứa nhỏ nào cũng thích cái đẹp mà.
Diệp Ly Ly rơi lệ đầy mặt, tội danh lừa đời lấy tiếng nhất định là phải vác trên vai rồi. Nhìn cái đám hậu cung Minh Nguyệt đang bắt đầu hung hăng trừng mắt, trừng đến tinh lực dồi dào.
Ba mươi sáu kết, chạy là thượng sách!
Diệp Ly Ly kéo ống tay áo màu trắng của Lật Phát Thanh, nhảy lên ngọn cây, nhảy vài cái đã bỏ xa mọi người. Bang chúng Chúng Nhân Bang nhao nhao oán hận bang chủ không có phúc hậu của mình, vội vàng bỏ của chạy lấy người trước khi hậu cung của Minh Nguyệt Thiên Lý đuổi theo, hù dọa cho chim tước bay ra vô số.
Trong lúc Diệp Ly Ly chạy bán sống bán chết về thành, trên diễn đàn nhanh chóng xuất hiện hàng loạt các bài việt mang tính chất công kích. Chẳng hạn như: “Trứng màu xuất hiện ở Thương Thúy Sâm Lâm, lại bị bang hội đứng đầu thành cưỡng đoạt!”, “Làn da thân thể do cha mẹ ban cho làm sao có thể chỉnh sửa?” hoặc “Ánh vàng xán lạn, hành trình vịt con xấu xí hóa thành thiên nga! Có kèm video”.
Tóm lại, video, screenshots, đủ thứ máu chó dưới những ngòi bút tuyệt vời, thậm chí còn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Phần lớn video đều có trọng điểm là quá trình các muội muội Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn bị đoạt quái, cướp đi trứng màu. Sau khi đoạn video Diệp Ly Ly “nuốt” trứng màu được phát tán, đoạn video cô đàn hát dưới Minh Nguyệt Lâu lúc trước cũng được lục lọi trở lại.
Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn ở ngoài sáng đâm đâm thọt thọt, dư luận dần chuyển hướng về phía kẻ đáng ra là nạn nhân – Diệp Ly Ly.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian